[Fanfic DC] Bên Cửa Thấy Nhành Hoa
  • Người đại diện thấy cô đã vào đề, liên tục gật đầu.
  • Người đại diện cấp cao
    Người đại diện cấp cao
    Đúng vậy, em thấy sao? Ran, không phải chị không tin tưởng em, nhưng em nhìn đi. Cậu trai này sẽ là làn gió mới cho công ty của chúng ta, nếu như đưa lên sếp, thì cậu ta sẽ được bồi dưỡng. Khi đó, em hiểu mà.
  • Người đại diện nọ nháy mắt như có vẻ rất thân thiết với Ran, nhưng cô chỉ cười rồi thôi. Ran vào công ty ngần ấy thời gian, chưa đủ để biết một người có suy nghĩ thế nào với cô, nhưng người đại diện này xem cô là một người non trẻ, nên muốn cô nói tốt trước mặt tổng giám đốc. Chỉ tiếc là Shinichi làm việc không nể tình thân, anh chưa bao giờ lầm giữa công việc và tình cảm, nên chuyện này là chuyện không thể xảy ra.
  • Ran chẳng biết tại sao, cô lại nghĩ rằng cho dù cô có nói gì, nếu không nằm trong mong muốn của anh, thì anh sẽ đều từ chối cả. Vậy là cô kéo video cho người đại diện xem.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Em thấy cậu ấy quả thật rất nổi bật.
  • Giọng nói của Ran lộ vẻ tán thưởng, người đại diện thấy câu chuyện theo chiều hướng tốt nên gật gù không thôi. Đúng vậy, đáng lẽ phải theo cách này mới đúng. Ran thấy người đại diện cười rồi, mới bắt đầu nói.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Công ty mình ký hợp đồng với người mới, cậu ấy muốn hợp đồng loại ba của công ty rất dễ dàng. Không cần đến sếp đâu.
  • Người đại diện cấp cao
    Người đại diện cấp cao
    Hợp đồng loại ba? Sao được chứ. Em nhìn kĩ đi, dáng người này khuôn mặt này, thậm chí giọng hát này. Đây cũng phải được hợp đồng loại một chứ.
  • Trong công ty, có ba loại hợp đồng chính cho nghệ sĩ, hợp đồng loại một dành cho những nghệ sĩ then chốt. Trong đó nghệ sĩ được lợi rất cao, tất nhiên đoàn đội phân cho nghệ sĩ đó cũng là tốt nhất, miễn bàn đến tài nguyên. Hầu như đều vào túi họ cả. Hợp đồng loại hai là hợp đồng bình đẳng, công ty vẫn tập trung nâng đỡ, nhưng lẽ dĩ nhiên sẽ không bằng loại hợp đồng loại một. Còn loại ba, là hợp đồng thường đẳng. Hầu như nghệ sĩ kí với Pr.Life đều bắt đầu từ hợp đồng này.
  • Người đại diện trong công ty, muốn tăng lương hay có tài nguyên, cũng cần tranh nhau u đầu mẻ trán. Nghệ sĩ tốt, người đại diện mới càng có nhiều lợi ích. Mà người trước mặt, cũng mong dẫn được một nghệ sĩ như thế.
  • Người đại diện cấp cao
    Người đại diện cấp cao
    Em nhìn kĩ lại đi, sếp chắc chắn sẽ hiểu, chỉ cần trình lên cho sếp thôi.
  • Ran muốn nói gì lại thôi, sau đó giải thích:
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Chị muốn gặp sếp cũng được, em sẽ hỏi ý kiến anh ấy thay chị.
  • Ran chưa bao giờ là một người vòng vo, cô cũng không nói gì với người đại diện cả. Người đại diện này tuy tính cách có nóng nảy, nhưng không phải là người thiếu tinh ý. Cô chợt nhìn Ran.
  • Người đại diện cấp cao
    Người đại diện cấp cao
    Em thấy vì sao nghệ sĩ này không thể đạt hợp đồng loại một?
  • Ran rũ mi. Như đang suy tính điều gì. Cô nhìn người đại diện rất lâu rất lâu, đến mức người đại diện nọ chẳng biết trên mặt cô ấy có dính gì không, Ran đã nói.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Anh ấy rất tốt, rất hoàn hảo. Nhưng còn thiếu một thứ rất quan trọng- đó là cá tính riêng.
  • Người đại diện vội lên tiếng.
  • Người đại diện cấp cao
    Người đại diện cấp cao
    Sao lại không có cá tính, anh ta là cây hài đó… em nhìn cách nói chuyện trả lời phỏng vấn này đi…
  • Ran chớp mắt.
  • Ran Mouri
    Ran Mouri
    Vậy xung quanh có cười không?
  • Người đại diện còn định phản bác, Ran đã đi vào bên trong phòng tổng giám đốc để báo với anh. Người đại diện nhìn Ran đi rồi mới nhếch môi. Cô đã dẫn dắt bao nhiêu người thành danh, vậy mà bây giờ có người bảo với cô cô sai? Chuyện này nói vậy mà cũng được à?
  • Người đại diện nhìn thấy Ran thông báo rồi ra ngoài, nơm nớp đi vào bên trong. Cô chỉ lo mình đi chậm chút, Ran sẽ báo với sếp về người mới này theo chiều hướng không tốt, ảnh hưởng đến hợp đồng của cậu ta.
  • Nhưng cô ấy suy nghĩ bằng thừa, bởi vì Ran chỉ báo người đại diện đến, sau đó nói với anh là cô nghĩ nghệ sĩ này có thể ký được hợp đồng loại ba, sau đó ra ngoài không nói thêm câu nào nữa.
  • Người đại diện chẳng tin, tổng giám đốc nhất định có mắt nhìn hơn Ran. Nếu anh nhìn thấy tiềm lực của cậu ta, thì cô lại có thêm một nghệ sĩ đi đầu.
  • Chỉ là vào khí thế bao nhiêu, ra ngoài ỉu xìu bấy nhiêu. Ran vẫn đang ngồi làm việc, thấy cô ấy ra ngoài cô chỉ đứng dậy cúi chào. Người đại diện muốn nói gì lại thôi, rảo bước ra ngoài thang máy rồi đi xuống.
  • Chẳng là sau đó có một tin, nếu muốn bàn bạc với sếp thứ gì, hãy nói chuyện với Ran trước. Cô nói được, thì cửa sếp có thể thông qua. Nếu cô nói không được, vậy ở cửa sếp chỉ có tệ hơn mà thôi.
  • Điều đó lan truyền mãi trong group chat của người đại diện đến tận hai tháng trời, rồi trở thành luật bất thành văn trong group chat lúc nào chẳng hay.
14
Chương 25